Hạt giống không chết đi thì làm sao cây có thể nảy mầm?
Quá khứ không chết đi thì làm sao hiện tại có thể phát triển?
Phải có sự chết thì mới có sự sống. Đơn giản là để đau khổ ra đi, để dành chỗ cho hạnh phúc.
Nghèo đói phải mất thì giàu sang mới sinh, chẳng phải sao?
Mới nghe qua “chết để sống” bạn có cảm giác tựa như là nghịch lý. Nhưng nghĩ kĩ, bạn nhận ra quả thật đó là một điều hiển nhiên: cánh cửa của hạnh phúc.
Sống mà không chết còn gọi là sống sao?
Trần Đắc Khí Tweet
Chết để sống là một thông điệp chuyển hoá nội tâm sâu sắc. Không thể sống mà không chết, đó là quy luật.
Sống và chết luôn cùng tồn tại trong một khoảnh khắc. Bạn không sống mà cũng chẳng bao giờ chết. Ta hiện hữu.
Chết để sống: Sự hiện hữu
Chết để sống! Một ý tưởng to lớn và sâu sắc! Chết tiêu cực để Sống tích cực.
Chết các thói hư tật xấu để Sống khỏe mạnh.
Chết khổ đau để Sống hạnh phúc.
Chết ngu si để Sống khôn ngoan.
Sao lại cứ sống trong đau khổ để rồi mong chờ hạnh phúc? Phải để đau khổ chết đi thì hạnh phúc sẽ tự khắc mà đâm chồi nảy lộc!
Quá khứ và tương lai giả tạo phải được chết đi để hiện tại phát triển.
Bạn đang hiện hữu ở hiện tại nhưng lại cứ hướng mắt về quá khứ và tương lai?
Thế thì còn gì là tận hưởng?
Cứ như bạn đang đi du lịch nhưng cứ lo nghĩ việc về nhà, và về đến nhà bạn lại mơ tưởng về những chuyến đi?
Đừng đuổi theo đường chân trời, dù không thấy, nhưng có lẽ bạn đã luôn đến.
Trần Đắc Khí Tweet
Đơn giản như vậy, rời bỏ đau khổ, chấp nhận hạnh phúc, quyền quyết định là nằm ở bạn.
Đơn giản là một quyết định, bạn làm chủ cuộc đời mình, bạn biết đấy, chứ đâu phải do hoàn cảnh?
Thế thì sẽ là vô nghĩa nếu dành cả đời bạn cho đau khổ, bởi hạnh phúc không phải đã luôn đợi ngoài cửa sao?
Đơn giản chỉ là ý thức, lắng nghe và thấu hiểu hạnh phúc, chứ đâu cần phải kiếm tìm?
Sao lại đuổi theo củ cà rốt mặc dù biết nó lơ lửng trên không?
Chúng ta đều là con lừa, đều là người cưỡi.
Thật hạnh phúc và biết ơn vì sự hiểu biết của tôi về chính tôi luôn rộng mở và trở nên sâu sắc mỗi ngày.
Bạn không thể sống ở hiện tại nếu luôn nghĩ về quá khứ. Hãy để quá khứ chết đi để hiện tại được đâm chồi. Dưới đây là cách diễn đạt của Osho về chết để sống:
“Hãy chết nếu bạn thực sự muốn…
Con người e sợ cái chết, vì sao chứ? Vì họ sống để chết chứ không chết để sống! Họ sống trong vô thức. Họ níu chặt lấy những “kiến thức” mà họ tích luỹ cả đời để so sánh.
Để làm gì cơ chứ? Họ chưa bao giờ tận hưởng một cách trọn vẹn. Họ chưa bao giờ chết để sống.
Chết để sống: Không Chết mà Không Sống
Vô cùng nghịch lý nhưng vô cùng đúng, tuyệt đối đúng. Khi bạn tồn tại, bạn không chết mà cũng không sống. Bạn lơ lửng ở giữa, vì thế mới đau khổ, căng thẳng, phiền não.
Để sống có ý thức làm nhân chứng cho hành trình sống của mình, bản ngã phải chết. Bạn phải buông bỏ quá khứ, buông bỏ mọi thứ bạn đã biết!
Tại sao bạn lại cố vác theo những gánh nặng từ hàng chục năm trước cơ chứ? Hãy buông bỏ chúng, nhìn vào hiện tại và tận hưởng những điều đang hiện hữu.
Vác theo những gánh nặng cả về vật chất lẫn tinh thần thì bạn được gì ngoài phiền não và đau khổ?
Chết để sống, thứ bất sinh bất diệt của bạn mới được tỏa sáng. Sống vô ý thức là một giấc ngủ dài trong trạng thái sống.
Vì vậy, ngay từ hôm nay, hãy bắt đầu sống môt cách ý thức! Lựa chọn của bạn là có hoặc không hạnh phúc với cuộc đời mình: Hãy sống một cách ý thức!
Bạn không cảm nhận bằng kiến thức. Hãy buông bỏ những thứ bạn từng được dạy!
So sánh, tại sao chúng ta so sánh? So sánh là cách tốt nhất để chỉ ra sự thiếu thốn ở hiện tại và giúp ta bất mãn về nó.
So sánh là cách tốt nhất để vác những kiến thức mà ta tích luỹ ra đánh giá và nhận xét.
So sánh là cách tốt nhất để chúng ta cảm thấy thiếu thốn và trống rỗng. Tại sao bạn so sánh?
Chết để sống: Tỉnh thức
Bạn không có khả năng quan sát và thấy điều đang xảy ra trong hành trình trải nghiệm sống.
Sống có ý thức theo ngôn ngữ của Phật là chánh niệm, còn Gurdjieff gọi là tỉnh thức.
Nếu bạn thực sự muốn biết, hãy bắt đầu trở nên tỉnh thức đi, nhận thức đi, học ý thức, tích lũy ý thức. Trở thành ngọn lửa lớn của ý thức.
Hãy tự nhận thức, hiện trạng của bạn đang như thế nào? Bạn đang đọc bài viết này như thế nào?
Bạn đang ngồi, đứng hay nằm như thế nào? Hơi thở của bạn đang diễn ra như thế nào? Đó là điều mà tôi nói là sự nhận thức. Sự nhận thức phải được diễn ra, mọi lúc.
Có vậy, khi cái chết đến bạn có khả năng chứng kiến và nhận biết bản ngã chết, thân xác chết nhưng bạn lại sống thức tỉnh.
Một khi bạn thức tỉnh, bạn sẽ sống một cách vô cùng viên mãn.
Thanh thản và mãn nguyện vốn là bản chất của sự sống.
Đừng sống một cách vô thức để rồi hối tiếc! Bởi lẽ nhiều người vẫn đang tìm kiếm hạnh phúc mà bỏ rơi hạnh phúc của chính họ.
Họ mong đợi hành phúc diễn ra ở tương lai, ngày mai hay mười năm sau? Là nơi mà họ chẳng bao giờ bước đến.
Tương lai vốn chẳng có thật.
Trần Đắc Khí Tweet
Chết để sống phải được diễn ra ở mỗi cá nhân.
Ý thức mang đến ích lợi gì? Chỉ có tự trải nghiệm muối bạn mới biết vị mặn là gì.
Thế thì vô thức chiêu đãi bạn điều gì? Sợ hãi, bạo lực, lạc lối, trống rỗng, bế tắc.
Thế thì bạn mất gì để ý thức? Chẳng gì cả. Chẳng những không mất mà chỉ toàn được.
Bạn vẫn có thể giữ các kết quả hiện tại của cuộc đời mình và trở nên ý thức, chỉ đơn giản là một góc nhìn khác mà thôi.
Thế thì làm sao mới có thể chết để sống? Bạn đang thực hiện điều đó đấy, hãy ý thức.
Chỉ hiện tại là có thật!
Chúng ta sống ở hiện tại nhưng cứ chăm chăm về tương lai. Hãy thử nghĩ xem? Nếu cứ đuổi theo đường chân trời thì bao giờ bạn đến?
Nhiều người gọi phía trước là chân lí, nhưng có lẽ đôi khi chúng ta lại phải học cách dừng lại.
Quang cảnh xung quanh không thơ mộng hay sao?
Chúng ta dành hết năng lượng của mình cho quá khứ và tương lai.
Chúng ta luôn chiếu những “khúc phim” về những kỷ niệm tốt đẹp. Chúng ta luôn gánh theo những ký ước đau buồn. Chúng ta luôn mộng tưởng về tương lai – thứ không có thật.
Chỉ duy nhất là hiện tại là hiện hữu. Quá khứ và tương lai đều là mộng tưởng. Làm sao bạn có thể trải nghiệm trọn vẹn hiện tại khi luôn bị che mắt bởi sự vô thức chứ?
Ý thức mang đến cho bạn những trải nghiệm trọn vẹn, chân thật về những điều đang hiện hữu.
Mấy khi ta nhìn về hiện tại, biết ơn những điều đang có? Mấy người trong chúng ta biết buông bỏ để tận hưởng khoảnh khắc tuyệt vời ở hiện tại?
Mấy người trong chúng ta biết ơn một thứ gì đó trước khi nó biến mất? Mấy người trong chúng ta hạnh phúc vơi một người trước khi họ ra đi mãi mãi?
Tại sao chúng ta lại nuối tiếc? Chẳng phải là bởi vì bạn đã chưa trải nghiệm điều đó một cách trọn vẹn hay sao?
Khi người thân còn sống thì chúng ta nào quan tâm đến họ? Đến khi họ ra đi thì ta gọi than khóc là yêu thương?
Không phải yêu thương, mà là ích kỉ. Ta than khóc bởi vì đã “đánh mất” cơ hội được yêu thương của chính mình.
Tình yêu chưa bao giờ đi cùng đau khổ.
Tang lễ vốn không nên là nơi để than khóc, mà là để ăn mừng.
Trần Đắc Khí Tweet
Chết để sống là cánh cửa hạnh phúc. Hạnh phúc đã luôn có ở đây – hiện tại. “Nhưng vì sao tôi vẫn bất hạnh?”.
Tại vì bạn chưa buông bỏ! Những gánh nặng mà bạn vác theo cả đời ngăn cách bạn với hạnh phúc thật sự.
Chỉ khi nào bạn chấp nhận và buông bỏ, thanh thản và mãn nguyện.
Chỉ hiện tại là hạnh phúc!
Nhìn lại cuộc đời bạn, bạn có thấy bản thân hạnh phúc? Đừng đi tìm, nó đã ở hiện tại. Điều bạn cần duy nhất là sống trọn vẹn, trọn vẹn trong hiện tại.
Hãy quên đi những thứ bạn biết. Khi bạn nhìn một bông hoa, bạn có cần biết nó tên gì để cảm nhận vẻ đẹp của nó?
Không! Cuộc đời tựa như bông hoa, bạn không cần “thông tin” để cảm nhận nó.
Đừng cố tích luỹ, hãy luôn trở thành. Sống là trở thành. Con người hiện tại của bạn phải luôn chuyển hoá, mọi phút, mọi giây.
Quá khứ phải luôn được buông bỏ, mọi phút, mọi giây. Bạn phải luôn làm mới chính mình để tận hưởng hiện tại, mọi giây, mọi phút.
Để thực sự sống, bạn chỉ cần biết hiện tại. Ta không cần tri thức để cảm nhận. Hãy để quá khứ chết đi!
Hãy để bản ngã chết đi! Đừng đi đâu xa, hãy trở về hiện tại. Hãy biết ơn hiện tại! Hãy thực hiện ngay hôm nay. “Đừng gõ, cửa đã mở!”. Hãy chấp nhận tương lai và tận hưởng hiện tại!
Hãy nhìn nhận hiện tại dựa trên những điều đang thật sự hiện hữu. Đừng lấy những điều bạn đã biết ra để mà so sánh hay đánh giá.
Đừng có cái này đẹp hay cái kia xấu. Hãy trải nghiệm, không đánh giá hay nhận xét. Chỉ trải nghiệm, tĩnh lặng. Quá trình chết để sống.
Chết để sống ngay hôm nay!
Tôi biết bạn không bao giờ chết nhưng bạn không biết điều đó. Sự biết của tôi không có ích gì cho bạn – bạn phải biết nó, biến nó trở thành hiểu biết riêng của bạn, là ánh sáng soi rọi bản thân bạn…”
Bạn thấy đấy, hãy chết để sống! Hãy buông bỏ bản ngã của bạn ngay hôm nay! Bạn cảm thấy đây là một việc bất khả thi? Quả thật là một việc không dễ dàng, nhưng không gì là không thể!
Chúng tôi luôn sẵn sàng là những người dẫn đường! Hãy tham gia ngay các chương trình public ngay hôm nay! Ngoài ra, nếu bạn muốn đi thật sự sâu vào, chúng tôi có các chương trình coaching luôn đợi bạn đăng ký! Tin tôi đi, một khi “chết” bạn sẽ sống rất viên mãn!
Quả bởi Trần Đắc Khí, nhân bởi Thuỷ Lê, duyên Đạo – Con đường không lối” của Osho.